Miệng Thiên sứ thốt
toàn lời châu ngọc
Thơm hơn hoa ngự uyển
dưới trời mai
Và gió mây bỗng lăn
ra một lúc
Vì rung rinh chuyển động
cả đất trời.
Mẹ cúi đầu chắp hai
tay cầu nguyện
Sáng một vùng trăm
triệu mảng hào quang
Bay lên trời muôn lời
thơ trìu mến
Bằng hương hoa, bằng
sóng nhạc huy hoàng
Ôi lạy Mẹ, lời chào
cao sang quá
Phận nữ tỳ Mẹ chẳng
dám nhận đâu
Vì lòng Mẹ là đại
dương khiêm hạ
Kiến trăng sao nhìn Mẹ
phải cúi đầu.
Thiên sứ chờ chính
đáp từ của Mẹ
Lời Tuyết trinh vang
dội khắp không gian
Và con thấy long lanh
hai hàng lệ
Trên má đào tuyệt diệu
quá xuân sang.
Mẹ chấp thuận ý trời
qua Thiên sứ
Lời Xin vâng bao thế
kỷ đợi chờ
Cả đất trời reo lên
như ngọc vỡ
Của mùa nhạc và trăm
triệu mùa thơ
Một luồng sáng êm đềm
hơn tơ lụa
Từ thiên cung chảy xuống
cõi trần gian
Ngọt hơn mật và thơm
như biển sữa
Trọng vọng thay phút
trời đất giao duyên.
(Xuân Ly Băng)
No comments:
Post a Comment