Wednesday, May 31, 2017

Lòng Thơ Tín Thác



Tội nguyên tổ khiến phân rẽ lối đời
Thiện và ác lao lung lắm người ơi!
Quyền tự do rạch ròi cơn ấm lạnh
Sống bên nhau bù đắp chẳng ơ hờ.

Ơn hiệp lực là đường lối kiện toàn
Tay đan tay mười ngón muốn bình an
Cần chia sẻ trong quãng đời trường đoạn
Vất vả thôi mỗi ngón cứ tân toan.

Ơn soi sáng phát từ Thần khí Chúa
Bổn phận ta cộng tác đón diệu an
Như ngọn gió vô hình vẫn hoà chan
Giấc nguyện cầu tâm thác đời thầm lặng.

Chân trời xa quảng diễn điều trọng đại
Cần thành tâm đừng trăn trở đúng sai
Sống lòng yêu trí thôi lo quan ngại
Thách đố hôm nay dệt phúc ngày dài.

Tập khiêm hạ cho tan cơn chí nản
Chúa xót thương con chẳng phải nài van
Học Thiên ý lương tâm rồi thanh thản
Bước theo Cha sống trong miền giao cảm.

Chúa nhân lành tìm chiên lạc là con
Tin cậy mến Cha chẳng để héo mòn
Chỉ cần con dám tin Ngài lượng thứ
Trong đàn chiên được Ngài thương nhất nhất.

Dã Tràng Cát
29/5/2017, cảm hoạ cùng nhà thơ Hoàng Công Nga qua thi nguyện “ Niềm Cậy Trông”

Cứu Cánh Khiêm Hạ


 
Tự trời cao
Nắng hạ vàng trải đoá
Đoá tinh khôi nhuỵ mắt toả chân mây
Viền ánh sáng dẫn vào miền chói loá
Đã chan hoà trầm mặc một thơ ngây.
 
Tự trời cao
Sương sa luồn vào gió
Một cõi xanh và một cõi hoang sơ
Thân tan bổng bay theo hồn đây đó
Được ngấm mình trong tơ ướt miền thơ.
 
Trời bỗng chớp
Sấm lòng cơn chớp giật
Chợt hãi hùng chợt tim thắt buông trôi
Cuộc trần gian có mấy nẻo chia phôi
Trơ tuế nguyệt cửa linh hồn ngục thất.
 
Trời trút đổ
Nước ngàn sâu ngập ngụa
Rửa nguồn cơn môi thâm tái tang thương
Sắc diện hoa mầu xám ngoét tha hương
Chân thiện mỹ ngoái nhìn tìm Mắt Chúa.

Tự trời cao
Gieo thăm thẳm hạt lòng
Luôn cục cựa trong khung đời rất chật
Phá ra thôi lớp vỏ cứng hư không
Tìm Thiên Ý trong lộ trình sự thật.

Trời có thấu
Cơn văn minh nhân loại
Vỗ ngực mình xưng bá những lòng tham
Núi trừng núi sông xô sông huỷ hoại
Trật tự nào nguyên thuỷ Đức Chúa ban?

Tự trời cao
Đổ dư tràn ơn thánh
Trí khôn ngoan trong sức mạnh Thánh Thần
Là hơi thở của sự sống hồng ân
Vòm trời đất Thiên Chúa là cứu cánh.

Dã Tràng Cát
26/5/2017

Chạm Áo Thầy


 
"Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ qua biển rồi, các ngài tới miền Giênêsarét và ghé bến. Các ngài lên khỏi thuyền, tức thì người ta nhận ra Người, họ liền rảo chạy khắp miền, và nghe tin Người ở đâu thì khiêng những người đau yếu nằm trên chõng đến đó. Bất cứ Người vào làng trại hay đô thị nào, người ta cũng đặt các bệnh nhân ở các nơi công cộng và xin Người cho họ ít là được chạm tới gấu áo Người, và tất cả những ai chạm tới Người, đều được khỏi bệnh." (Mc 6, 53-56)
 
Thầy vẫn chạm con trong hơi thở
Như mẹ hiền ôm đỡ nâng niu
Đàn con đông đúc đã nhiều
Thầy không bỏ sót từng điều chăm nom.
 
Phép Rửa chạm thiên duyên son sắt
Áo linh hồn Thầy mặc cho con
Xiêm y thánh thiện tâm lòng
Con vào dự tiệc tận trong điện thờ.
 
Thần khí chạm tâm nhơ tẩy uế
Chữa xác thân hồn sạch huệ thơm
Hoàn nguyên phẩm giá tinh tươm
Nụ hồng cất bổng cánh vờn diệu quang.
 
Muôn lối chạm mắt thần Thiên chúa
Đấng hộ phù là của Thầy ban
Tình Cha chan chứa hương ngàn
Đã ban Con Một lại ban Thánh Thần.
 
Tim đã chạm châu thân nhập thể
Bạn hữu Thầy tận thế còn bên
Can-vê cứu chuộc bồi đền
Áo Thầy xé mảnh chia đều nhân gian.
 
Ai đã chạm ta chung tay chạm
Chạm niềm riêng nối chạm tình chung
Biển lòng bão tố muôn trùng
Lại đưa thuyền lướt đích cùng yêu thương.
 
Hồn Biển
Thứ Hai, 28/5/2017
 

THỜ LẠY NGƯỜI VỚI KHUÔN MẶT MỚI


 
“Khi ấy, mười một môn đệ đi về Galilêa, đến núi Chúa Giêsu đã chỉ trước. Khi thấy Người, các ông thờ lạy Người, nhưng có ít kẻ còn hoài nghi. Chúa Giêsu tiến lại nói với các ông rằng: "Mọi quyền năng trên trời dưới đất đã được ban cho Thầy. Vậy các con hãy đi giảng dạy muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha, và Con và Thánh Thần, giảng dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho các con. Và đây Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế".” (Mt 28, 16-20)
 
Thầy về thiên quốc xa xăm
Tình yêu để lại tháng năm diệu vời
Là Lời sống mãi ngàn khơi
Là Tâm Thánh Thể ngự nơi điện thờ
Nguyện vâng qua mỗi vần thơ
Con được thờ lạy Chúa Trời uy linh.
 
Thầy trao Phép rửa ân tình
Cùng trời đất mới tái sinh nhân loài
Thầy là Trưởng Tử quyền oai
Xướng Danh Thiên Chúa trên ngai cửu trùng
Lệnh truyền Giáo hội tận trung
Vì yêu tiến bước cánh chung cùng Thầy.
 
Giới răn Thiên chúa tỏ bầy
Trong khuôn mặt mới đủ đầy trí tri
Một nhịp sống một khắc ghi
Yêu người yêu Chúa lối đi diệu thường
Càng dài gang tấc tình thương
Càng gần cột mốc quê hương Nước Trời.
 
Sống trong Danh Chúa Ba Ngôi
Chia vui trời mới đời trôi nhiệm mầu
Vút cao và lắng thật sâu
Nghe Lời Ngài tỏ đêm thâu mộng trần
Thở trong sương sớm hồng ân
Làm con người mới trong ngần trí khôn.
 
Chắp tay tươi tắn linh hồn
Một giây thờ phượng càn khôn chói loà
Mỗi ngày con nước thuyền qua
Triều dâng thánh hiến nở hoa phụng thờ
Con lại muốn kết thành thơ
Tung hô Thiên chúa giấc mơ tựu thành.
 
Hồn Biển,
GX Mông Triệu, sáng Chúa Nhật Mừng Lễ Chúa Lên trời, 28/5/2017.
 

Tuesday, May 30, 2017

MẸ NGUỒN CẬY TRÔNG


 
Triền sương đêm buông
Lòng rơi buông
Hoa kinh nở
Thơ vờn theo gió mở
Thiết tha tìm
Mắt Mẹ ngàn sương.
 
Con chào Mẹ
Dâng tấm hồn bé nhỏ
Được lắng hết tư tương
Đón tiếng Mẹ ngân thương!
 
Giá rét đêm kinh thấm đượm ngọt ngào
Ướm lòng con bao canh trường trần thế
Sương mãi cuộn trào
Lồng lộng mái đền khiết tịnh những bàn tay.
 
Cái lạnh ấm êm được quây quần bên Mẹ
Hơi thở ngực phồng,
Xin ôm con Mẹ nhé!
Con muốn mãi bé thơ
Được khóc giọt lòng nhè nhẹ
Mẹ ơi
Còn bao mái đầu bơ vơ
Mẹ hỡi!
 
Mẹ nhủ con đứng lên can trường
Mặc bụi đường mù mịt
Sương Mân Côi
Giọt Mai Khôi
Kinh Kính Mừng
Mở lời chào Thiên quốc
Con thuộc về Hội thánh hoà bình.
 
Con phải làm sao thôi không nức nở
Cho những đất nước anh em thôi lạc thần vô đạo
Muốn lắm được nắm bàn tay
Được chia xa niềm tin cứu độ
Chỉ còn Mẹ thôi
Mẹ của chúng con
Mẹ Nguồn Cậy Trông
Trước toà Chúa.
 
Dã Tràng Cát
Bên Mẹ mỗi ngày, tháng Năm 2017.

Thursday, May 25, 2017

CON VẪN GỌI TÊN MẸ






Ngày xưa con tập nói
Một vài tiếng đầu đời
Nhìn trời con đã gọi
Chưa rõ lời “Mẹ ơi”


Mẹ trần gian bú mớm
Mẹ trên trời ban ơn
Con bây giờ đã lớn
Suốt đời không quên ơn


Với đôi bàn tay trắng
Chập chững bước vào đời
Bao lần lòng trống vắng
Bao lần nước mắt rơi


Con gọi thầm tên Mẹ
Cầu xin trong trầm tư
Dù tuổi con còn trẻ
Đã mang nhiều thói hư


Con không quên cầu khấn
Muốn đưa cả đôi tay
Vì đời con lận đận
Khổ đau biết bao ngày.

Trần Phùng Linh Duyên

KHEN MẸ



Mẹ đẹp như hạt sương
Dưới mặt trời rực rỡ
Con nhìn trong bỡ ngỡ
Mẹ là cửa thiên đường
Mẹ là con suối yêu thương
Ngọt ngào nối lại đoạn đường khổ đau


Và rồi đến ngàn sau
Vẫn ca khen danh Mẹ
Con hết thời son trẻ
Tóc xanh sẽ ngả màu
Nhẹ nhàng thoang thoảng hoa cau
Lời thơ khen Mẹ xanh màu chiều quê


Con nhìn Mẹ say mê
Đôi môi hồng e ấp
Như vì sao xa tắp
Lấp lánh khi đêm về
Trần gian kiếp sống lê thê
Con mơ đến Mẹ tràn trề niềm vui


Mẹ là hoa ngát hương
Trong vườn hồng ánh nắng
Con đứng nhìn chết lặng
Muốn tỏ dấu yêu thương
Lời con chắc quá tầm thường
Làm sao đủ ý văn chương để chào.


Trần Phùng Linh Duyên

EM CÓ BAO GIỜ



Có bao giờ em hỏi
Mình là gì của nhau
Đêm về đôi vai mỏi
Mong ở gần bên nhau

                   Có bao giờ em khóc
                   Sau một ngày lao đao
                   Tối về quên mệt nhọc
                   Tình mình sao ngọt ngào

Có bao giờ em đọc
Thấy ngọt ngào trong thơ
Đôi khi em bật khóc
Vì tình yêu dại khờ

                   Có bao giờ em sợ
                   Mà không hiểu tại sao
                   Nhìn cánh hoa mới nở
                   Mong thương yêu dạt dào

Có bao giờ em ngại
Muốn nói nhưng ngập ngừng
Cuộc tình sao ngang trái
Nghe mắt buồn rưng rưng

                   Có bao giờ em giận
                   Nhưng anh vẫn yêu thương
                   Tình mình sao lận đận
                   Cứ coi như vô thường

Trần Phùng Linh Duyên

Wednesday, May 24, 2017

NỖI NIỀM CON THẢO

 
Thượng đế hỡi dâng lên Ngài đoá nở
Rộ bốn mùa con yêu lắm nét xuân
Ngài là Cha trao cuộc sống trong ngần
Ban mai này như điều Cha muốn nói.
Cha có biết ngoài đường kia lửa khói
Bão hung hăng tàn diệt cả vườn hồng
Một nhân loại đang đau đáu trông mong
Nguyện Cha giúp gọi đoàn con tỉnh thức
Giọt dầu tham châm ngòi cơn tức bực 
Bao thế hệ phải cất bước bôn ba 
Chiến tranh lên hoà bình đổ băng hà
Xin Thánh Thần bảo trợ vòng sinh tử.
Năm châu ơi đừng biến mình quỷ dữ 
Độ tình thương cho trọn nghĩa em anh
Không bán mua đường tội ác, chẳng lành 
Dâng Thượng đế một tình yêu rất tím!
Nức nở kia, mưa thu về đã nín 
Em nụ lòng, có tình chị tình anh!

DÃ TRÀNG CÁT

LÒNG TRO SÂU LẮNG

 

 
Đức mến diệu ngần trời vương toả ngát 
Yêu đường chân lý trỗi khúc ngợi ca 
Thương sẻ thương chia sống giữa thái hoà 
Thổi gió thổi hương, Cha tôi chúc phúc. 

Vào đây dựng xây lúc này là lúc 
Sa mạc tinh cầu thương xót Chúa ơi 
Mạc khải Tin Mừng mắt mở nụ chồi 
Gió Thánh Linh cha thổi vào ơn gọi. 

Nghĩa thiết từ đây bình minh chói lọi 
Tình chẳng phôi pha sóng gió êm dần 
Này chị này em ruột nối tình thân 
Đến nhận Cha mình là Thiên Chúa nhé! 

Giải nghĩa tình yêu cho thôi bóng lẻ 
Phóng mắt tầm xuân giải hết nỗi buồn 
Lòng dặn lòng nhịp tim chia mãi 
Tro nhẹ thênh thênh trút bỏ lắng lo. 

Đức yêu thương thổi vào sa mạc gió 
Nghĩa tình này đến giải phóng lòng tro.
Cảm hoạ cùng Hoa Tulip, 24/5/2017
Dã Tràng Cát 

LỜI RU TRÊN ĐÁ


 
Ai người gọi đá, đá trơ
Trăm năm ngắn lắm giấc mơ cội phiền
Đá đời thổn thức cõi tiên
Vạn thiên niên kỷ toạ thiền hiến thân
Gió ơi gió cứ thổi gần
Bào cho thạch luỵ giọt gầy xác xơ.
 
Ai người hoá đá đứng chờ
Chờ ngàn năm vẫn lững lờ núi sông
Làm sao thấu dạ đá chồng
Hỏi ai kiên nhẫn hơn đồng đá kia
Đại dương sóng cát rẽ chia
Tinh sa nguồn cội cũng lìa thất sơn.
 
Hợp tan tan hợp nguồn cơn
Lặng thầm thềm đá chẳng hờn thế gian
Chứng nhân trăng xế đỏ tàn
Dẫn vào huyền nhiệm hoà chan tấc lòng
Tình yêu dung chứa chờ mong
Con tim kiên nhẫn tình trong có ngày.
 
Lệ xưa đền đá mắt cay
Chắp tay quỳ gối giải bày nhân sinh
Phượng thờ Thiên Chúa Thánh linh
Trao quyền Đá tảng(*) nối tình Thiên thu
Biển sâu bóng cả thâm u
Trời cao độ lượng hát ru con mình.
 
Hồn Biển
(*)Mt 16, 13-20
13 Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt thành Cêsarêa Philipphê, và hỏi các môn đệ rằng: "Người ta bảo Con Người là ai?" 14 Các ông thưa: "Người thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, kẻ khác lại bảo là Giêrêmia hay một tiên tri nào đó". 15 Chúa Giêsu nói với các ông: "Phần các con, các con bảo Thầy là ai?" 16 Simon Phêrô thưa rằng: "Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống". 17 Chúa Giêsu trả lời rằng: "Hỡi Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt hay máu huyết mạc khải cho con, nhưng là Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. 18 Vậy Thầy bảo cho con biết: Con là Đá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không thắng được. 19 Thầy sẽ trao cho con chìa khoá Nước trời. 20 Sự gì con cầm buộc dưới đất, trên trời cũng cầm buộc; và sự gì con cởi mở dưới đất, trên trời cũng cởi mở".