Wednesday, May 31, 2017

Cứu Cánh Khiêm Hạ


 
Tự trời cao
Nắng hạ vàng trải đoá
Đoá tinh khôi nhuỵ mắt toả chân mây
Viền ánh sáng dẫn vào miền chói loá
Đã chan hoà trầm mặc một thơ ngây.
 
Tự trời cao
Sương sa luồn vào gió
Một cõi xanh và một cõi hoang sơ
Thân tan bổng bay theo hồn đây đó
Được ngấm mình trong tơ ướt miền thơ.
 
Trời bỗng chớp
Sấm lòng cơn chớp giật
Chợt hãi hùng chợt tim thắt buông trôi
Cuộc trần gian có mấy nẻo chia phôi
Trơ tuế nguyệt cửa linh hồn ngục thất.
 
Trời trút đổ
Nước ngàn sâu ngập ngụa
Rửa nguồn cơn môi thâm tái tang thương
Sắc diện hoa mầu xám ngoét tha hương
Chân thiện mỹ ngoái nhìn tìm Mắt Chúa.

Tự trời cao
Gieo thăm thẳm hạt lòng
Luôn cục cựa trong khung đời rất chật
Phá ra thôi lớp vỏ cứng hư không
Tìm Thiên Ý trong lộ trình sự thật.

Trời có thấu
Cơn văn minh nhân loại
Vỗ ngực mình xưng bá những lòng tham
Núi trừng núi sông xô sông huỷ hoại
Trật tự nào nguyên thuỷ Đức Chúa ban?

Tự trời cao
Đổ dư tràn ơn thánh
Trí khôn ngoan trong sức mạnh Thánh Thần
Là hơi thở của sự sống hồng ân
Vòm trời đất Thiên Chúa là cứu cánh.

Dã Tràng Cát
26/5/2017

No comments:

Post a Comment