Wednesday, November 23, 2016

BỪNG REO SỦNG LỘC !



“Thần trí tôi hớn hở reo mừng
vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.”(Lc 1, 47)


Reo tơ reo lá nâng màu tiết điệu
Xôn xao mùa gió chở cánh thơ bay
Bay rất cao quyến sương khiết đong đầy
Hớp tinh hoa của muôn vàn ngọc báu

Thơ rất thơm Hương Huyền Linh chớm đậu
Chao muôn trùng muôn sóng tỏa bờ vương
Ánh trăng xanh mọng biếc khắp ngàn phương
Ôm sủng lộc dịu dàng buông nét liễu

Sao cho thấu Ý Thiên tràn minh diệu ?!
Sao cho vừa Thần Khải ngút càn khôn ?!
Sóng trùng dương nào chạm tới Chí Tôn
Làn hương nước quỳ dâng lòng sương khói !

Tung ! Tung lên ! Cả miền thơ chói lọi
Mắt thời gian vừa khẽ nháy huyền mơ !
Sáng vần thương dịu câu hát mong chờ !
Điềm Xuân Ấm vinh quang giờ mở hội

A ! Phím thơ ! Cưu mang Tình cứu rỗi !
Rợp Mây Nguồn tinh tú thả ánh quang
Đây! Vườn Thiêng ! Lấp lánh lượn sóng vàng
Ngắm điềm lạ giữa hồng hoang trở giấc


Thơ vươn ra Gió ru Lời Sự Thật
Đầy trọng vọng bừng muôn ánh phương nghi
Đầy linh thiêng ngời tỏa sáng thần uy
Mùa phóng chiếu ươm vần thơ trinh bạch

A ! Nguyên Xuân ! Mở khơi trọn Nguồn Mạch !
Lộc thơm lừng chảy mọng Nước Trường Sinh
Cỏ cây đời óng ánh trái huyền linh
Dòng tươi trẻ trắng miền xuôi bờ bến

Thơ rung lên mượt xanh hương cảm mến
Chở ngàn nhung dệt thêu gấm muôn kinh
Chở triều sương đọng khiết giọt an bình
Hoa chớp nhẹ cánh mi vừa gợi dáng

A ! Mầu nhiệm ! Nhạc thơ dâng lai láng !
Vạn hào quang nhấp nháy ý muôn cao
Rạng triều thiên phút thánh ngọc khơi mào
Ơn Cứu Độ mênh mông tràn châu báu !

A ! Mầu nhiệm ! Thơm chín tầng tinh đẩu !
Thơm vũ hoàn trong vắt mùa sương sa
Tơ duyên thanh rực giăng sáng thiên hà
Ý tinh tuyền thuần thiêng bờ trí tuệ

Môi mấp máy dâng lời dâng miêu duệ
Gốc cội nguồn nở biếc Chồi Uyên Nguyên
Hoa tinh khôi rợp ngát ánh vương quyền
Màu Thánh Khí hương tràn hương bến ngự !

Thơ ! Thơ ! Thơ ! chói chang mùa ân tứ !
Trí là hương tim khiết cũng là hương
Hương thanh cao tinh trắng gót Thiên Đường
Bóng chữ nghiêng dịu ngoan vần suy phục

Thơ ! Thơ ! Thơ ! Rạng cung đời chúc phúc !
Nét mọng yêu hơi thở cũng mọng yêu
Thắm huyền siêu ôm Thánh Ý mỹ miều
Tha thướt nhịp lung linh bờ chiêm niệm

Gió thổi nồng sóng dâng tình đã điểm !
Bờ phúc hạnh vươn thoát đến bao la
Say rất say muôn trọng thể cao xa
Huyền diệu sáng anh hoa lời minh ước

Xuân Thanh Xuân ! Đây mùa Xuân trỗi vượt !
Đẹp dường bao ! Sâu lắng đến dường bao !
Cả Nguồn Thơm hồng tỏa thắm dạt dào !
Sương Ánh Sáng rực bình minh nhiệm ý !

Hương Tình Yêu ngát Vầng Dương Thượng Trí !
Chóa cung đường lồng lộng trắng cung thiêng
Màu pha lê trong suốt ánh minh nhiên
Bóng phượng hoàng vút bay triều cánh vỗ

Reo sóng reo bật niềm vui cứu độ
Ngàn âm điệu dồn ứ cả không gian
Sông nước dâng réo rắt ngước Vĩnh Hằng
Giây hoan lạc mở hào quang vời vợi

  
Thơ tung lên trắng khiết mùa ca ngợi
Dáng muôn ngày bụi mờ bỗng nên trong
Lời ngàn xưa đọng môi mắt chờ mong
Nhẹ linh giáng quyện theo từng nét chữ !

A ! Gió thơm nâng cung vần nghĩa tử !
Cho sóng lòng òa vỡ tiếng bao la
Cho trái tim rạng ngôi báu tháp ngà
Sáng hồn thơ rực minh châu phỉ thúy

Thơ lấp lóa sắc cầu vồng Thánh khí
Một vần yêu lai láng một mùa yêu !
Dịu vầng trăng bát ngát ngày phong nhiêu    
Hồn thanh thoát bừng reo mùa sủng lộc !

A ! Thơ hát ! Kinh ngân sáng Điện Ngọc !
A ! Thơ ngắm ! Kìa Vầng Đông đã mọc !


(An Thiện Minh)

No comments:

Post a Comment