Monday, December 19, 2016

Chùm thơ Người Công Chính



1. CÀNH HUỆ TRẮNG
Này ông Giuse, là con cháu Ðavít, đừng ngại đón bà Maria vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. (Mt 1, 20b-21)
Người trao Cành Huệ Trắng
Hương thanh khiết lắng chiều mưa
Ta bôn ba giữa đời ân sủng
Nghe tim trần giao hội tiếng Trời Cao
Ta chới với trong tay Người huyền nhiệm
Vẫn còn đó đêm mờ niềm tin
Muôn lối trái tim trải lòng dưới chân Người
Gió thổi cơn mơ đi vào huyền thoại
Ta đi về phía Người
Ánh sáng cuộc thế này câu vâng phục
Soi đời ta vạn dặm dấu chỉ Tình Yêu
Người biến không thành có
Ta ngơ ngẩn nhìn Sự Thiện chói loá tinh quang
Hồn nâng niu linh thánh
Tay ôm choàng thiên ân
Quà Tặng chính Người trái tim ta vỡ lỡ
Diễm phúc kết thành chuỗi Hương Trời sao rơi
Tinh trắng một đời Huệ thắm trong
Ta bên Người câu thinh lặng ý nghĩa
Đời yêu thương biến đổi bước đường trần
Hương quyện Hương Tình Hương toả Thần Khí
Đẹp Tên Người Nguồn Sống mở hồn thơ
An Thiện Minh

2. TA THUỘC VỀ NGƯỜI !
Ông Giuse thuộc về nhà và gia tộc vua Ðavít. (Lc 2, 4)
Ta thuộc về Người !
Trái tim thanh cao dòng vương đế
Người in Chân Dung trên màu mắt
Áo choàng Sự Thiện sáng cung đời
Quyền trượng câu đức hạnh
Ấn tín Lời thần thiêng
Ta trong suốt qua tháng ngày tinh luyện
Triều thiên công chính rợp sắc màu
Từ thuở ấy
Ta rạng rỡ bên Người
Thần Khí quang minh tràn Ánh Sáng
Lửa Yêu đỏ rực khắp cung lòng
Từ bụi mờ ta đi lên Tình Thánh
Dấu bước băng trinh trắng đường tình
Ngai vàng của ta
Trong Trái tim Người ngàn năm khao khát !
Ta thuộc về Người !
Câu hát trần hoàn nghe lạ lẫm
Bản giao hưởng kỳ lạ thiêng liêng
Con đường vương giả xanh cỏ lá
Ta thuộc về Người !
Trái tim một đời Sự Thật
Nghiêng Vầng Dương chảy tràn hơi ấm
Hương kinh quyện thắm Tình Yêu cõi Trời
An Thiện Minh

3. NGƯỜI CÔNG CHÍNH (1)
Ông Giuse, là người công chính (Mt 1, 19a)
Ta lớn lên từ một cõi bụi đất
Đoá hoa nào tinh trắng giữa Trời Cao ?
Nếu không phải Hạt Mưa ươm mầm sống !
Vỡ trọn đam mê cung chứa một Tình Người
Ta mang trong mình chất thể trần trụi
Ánh phù du sao vươn tới Vĩnh Hằng ?
Nếu không phải Tình Mưa nối Trời – đất !
Kéo ta về miền cổ tích thanh trong
Ta cung tay đón Mưa
Thấm mát cõi đời câu ân phúc
Màu cát bụi rửa trôi theo ngày tháng
Chân Dung Tình Yêu ẩn hiện về
Ta thấy lòng thăng hoa
Giọt nước ngày xưa biến hình Thần Khí
Bóng mờ hanh hao tinh luyện cả cung đời
Con đường đá sỏi chợt dạn dày lòng mến
Người ơi ! Niềm tin thoát thai ngày đang lên
Bước chân trong Người biến đổi
Gió thoảng Hương qua miền hoang mạc
Giữa hồng trần Sự Thiện nở muôn hoa
Người ơi ! Ta chỉ có trái tim nhỏ bé
Rung cùng Người khúc hát Lời Tình Yêu
Đây cung lòng duyên thanh màu Khiết Tịnh
Dâng về Người in dấu đẹp huyền siêu
An Thiện Minh
[1] “Tiếng Công Chính mà Thánh Linh tặng cho Giuse có nghĩa là No Đầy Ân Phúc”
(Thánh Gioan Kim Khẩu)
4. LỜI MẠC KHẢI
Kìa sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giuse. (Mt 2, 13a)
Ta đón Lời mạc khải
Trong sâu thẳm lòng Đêm
Cô tịch mà rộn rã
Mờ mịt mà thanh trong
Bầu trời mở ra ngàn Thiên Ý
Soi cung đời từng dấu bước yêu thương
Hành trình niềm tin đẩy ta về phía trước
Bỏ lại đam mê nông nỗi cuộc trần
Ta ôm Lời trong tim
Nghe Tình ru trong Gió
Đoá hoa tinh trắng thoảng hương
Hồn linh thánh trào dâng Sự Sống
Lời dìu ta vào huyền nhiệm
Căn tính Tình Yêu toả ánh quang
Nối kết mảnh vỡ ngày qua vụn vặt
Đẹp giấc mơ đời ta trong Người
Ôi Lời Thiện Mỹ ta nâng niu !
Ôi Lời Chân Lý ta khát vọng !
Đêm linh thiêng tràn Ánh Sáng
Đêm huyền thoại ngát mùa yêu
Tình dâng Hương
Amen !
Hồn tơ vương
Amen !
An Thiện Minh

5. MÙA ÂN SỦNG
Ông phải đặt tên cho con trẻ là Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ (Mt 1, 21b)
Đời ta dòng sông ân sủng
Thắm tràn tim vỡ lời thơ
Người cuốn trôi mặc cảm bùn đất
Theo Hương Trời về miền cổ tích Trinh Nguyên
Ôi dấu yêu hồng hoang thức giấc !
Vần thơ đầu đời Người nâng niu !
Ta mơ Hạt Mưa dịu mát
Cung Trời dâng cả Tình Người trong ta
Huyền linh ý nghĩ !
Nhiệm mầu lời kinh !
Ta run run đón Sự Thiện trong vắt
Ngỡ ngàng cuộc đời sáng vầng mây
Ta chiêm ngắm Người trong Sự Thật ngày tháng
Hồn chạm đến Người trong Thanh Khiết mùa yêu
Hạt mầm của Đêm giờ trĩu cành hoa trái
Dịu dàng Thần Khí nhẹ lay lay
Ôi mùa gặt ân sủng !
Chữ tạ ơn đời ta bao giờ thôi cạn
Nâng trái tim tan vào Dòng Chảy
Tên Người tràn ngập bãi bờ hồn thơ
An Thiện Minh

6. ĐÊM VÂNG PHỤC
Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông. Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy. (Mt 1, 20a; 24a)
Thắm tơ thanh
Sương Trời đọng trên mắt
Trắng cung đời
Tình Sáng quyện trong tim
Ta vươn lên từ cõi thế bụi đất
Ngỡ ngàng đêm mộng mang dấu ấn Tình Yêu
Màu tinh khôi tâm linh chợt mở hé
Tên Người về ru lối bước tịnh an
Ta đón làn Hương cuộc trần thêm toả ngát
Cung bậc thần linh rọi chiếu đường mênh mông
Dĩ vãng thoát thai xoáy động Tình ân sủng
Trái tim lặng thầm quy phục Ý thâm sâu
Trầm thánh đêm trong
Tình lắng tim mong
Giới hạn hữu thể ôm vào lòng Vĩnh Cữu
Tạ từ ngày qua đón Vô Biên
Giọt thánh sương mơ
Đất ngát trời thơ
Lời mặc khải nhẹ hồn say quyến lấy
Bước ngại ngần rẽ lối sáng niềm tin
Đêm vâng phục
Lòng trần thanh tiếng hát
Đêm Người về
Tình dào dạt thiên thu
An Thiện Minh

7. VẦN THƠ TÊN NGƯỜI
Ông đặt tên cho con trẻ là Giê-su. (Mt 1, 25b)
Ánh Sáng bừng Ánh Sáng !
Vinh Quang tràn Vinh Quang !
Tiếng vọng thinh không bật lên câu thảng thốt
Cung trần trầm hồn nghe Tên Người xôn xao
Tên Người
Thần hùng Thượng Trí ! Ôi Thượng Trí !
Tên Người
Thanh nét Tình Yêu ! Đẹp Tình Yêu !
Núi non chuyển mình gọi Tên Người nao nức
Biển sóng rì rào thanh âm của khát khao
Môi ta mấp máy Lời Thần Khí quyền biến
Tim ta ôm choàng Lời bỏng rát lửa yêu
Sao có thể
Bùn đất đặt Tên Người ?!
Sao có thể
Bóng tối mở Bình Minh ?!
Cõi thế run run đón hồng ân vô giá
Cung lòng thì thầm Ơn Cứu Độ linh thiêng
Mắt ta say nhiệm tích
Đời ta choáng huyền siêu
Một chữ Thiên ta cúi mình thần phục !
Một Tên Người tim cung chứa sao đang ?!
Đây Tình Yêu lời kinh đêm thỏ thẻ
Người ơi Người ! Tên Người quyện hồn thơ !
An Thiện Minh

8. XƯNG TỤNG TÊN NGƯỜI !
Ông lên đó khai tên cùng với người đã đính hôn với ông là bà Maria, lúc ấy đang có thai. (Lc 2, 5)
Tên ta quyện Tên Người
Ươm Lời Tình ân sủng
Tên ta sáng Tên Người
Nở Thần Khí Hương Yêu !
Ta xưng tụng Danh Tình Cứu Độ
Ta loan báo Tên Thánh Trời Cao
Rạp mình xuống đường trần khập khểnh
Trải lòng ra trái tim đa mang
Ta nghe hồng ân tràn về thác lũ
Núi sững sờ biển xoáy trộn tâm tư
Vỡ ra hết đá sỏi đời chai cứng
Tiếng thơ Tình một miền đất chờ Yêu
Khắc họa đi Tên Người đẹp muôn thuở
In dấu đi Danh Người rạng thiên thu
Sóng mắt ánh lên màu Tình trong vắt
Chân trời Sự Thiện ươm trắng Huệ thiêng
Ta hoan ca Tên Người Lời bí nhiệm
Ta công bố Danh Người mùa yêu thương
Vết đau trần hoàn ủ Tên Người hương ấm
Dịu dàng tiếng thở dịu dàng câu thơ
Tên ta quyện Tên Người
Một vần say Đức Mến
Tên ta sáng Tên Người
Một nhịp lòng chữ Yêu !
An Thiện Minh

9. TA ĐẶT NGƯỜI Ở ĐÂU ?
Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ. (Lc 2, 7)
Hành trình tâm linh tiếng vọng ngày thiếu vắng
Con đường Cội Nguồn câu hát ngừng thanh âm
Lá còn biết rung Tình Trời theo Gió
Sao cung đời nhạt nhòa nhịp ru thiêng ?!
Ta kêu ! vườn lòng nào đâu mở
Ta nài ! cửa tình vẫn dửng dưng
Có phải không gian chiều chật hẹp
Không dung nổi nhỏ bé một tiếng yêu ?!
Người ơi !
Ta đặt Người ở đâu ?
Người run vì tình trần hờ hững ?!
Người lạnh vì lòng đời xanh xao ?!
Ta đau đáu tiếng gọi không đáp trả
Chân chồn chân dấu đá mòn câu kinh
Người ơi !
Ta đặt Người ở đâu ?
Phải chăng do ta Người không nơi trú ngụ ?!
Phải chăng bởi ta Người nhạt nhòa thế trần lãng quên ?!
Ta cúi xuống ôm Trái Tim nhân loại
Đập cùng ta tê tái nhịp sinh linh
Thương quá Tình ơi ! xin đặt Người trên ánh mắt
Hiện diện trong ta ôm lấy cả trần hoàn
Cho Chân Dung Tình Yêu soi dáng bóng
Lấp lánh Niềm Tin sưởi ấm một hành trình
An Thiện Minh

10. NGƯỜI ĐANG Ở ĐÓ !
Khi hai người đang ở đó, thì bà Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa. (Lc 2, 6)
Chiều nghiêng bóng cửa lòng Sự Thật
Nghe vọng về lời hát trái tim
Nhẹ theo mây gọi Tình say trong Gió
Cung điệu mời lan tỏa miền tâm linh
Ta bên Người
Hoa lòng tràn nở thắm
Ta trong Người
Tiếng thở thành hương yêu
Nhịp lời kinh
Tim vương câu rộn rã
Nhịp cung trần
Hồn ngân tiếng chuông thanh
Gió tấu theo ta Lời Tình sử
Mở cả cung trần nghe huyền thoại ân thiêng
Người đang ở đó ! Mây ùa về làm tổ
Người đang ở đó ! Muôn từ dệt câu thơ
Mắt long lanh hạt Tình vừa khẽ chớm
Rung hồng hoang nghiêng ngả bước đường lòng
Người đang ở đó ! Mùa yêu nhẹ tiếng thở
Người đang ở đó ! Tim dâng Tình giăng tơ
Giấc mơ ngàn năm đong đầy một giờ phút
Môi ta lặng thầm mắt sờ sững quan chiêm
Ôi Ánh Sáng ! Tình Yêu Người rạng rỡ
Thơ tình hóa kiếp bụi đất đón Thần Linh

An Thiện Minh

No comments:

Post a Comment