Saturday, December 24, 2016

LỜI NGÔN SỨ Gọi đời gọi mình




Mùa vọng đến mùa Hồng ân Cứu Độ
Đưa ta về với hình ảnh Gioan
Tiếng gọi mời thôi thúc mãi vang vang
Hãy sám hối và dọn đường cho Chúa

Nơi hoang địa toàn cây khô cỏ úa
Có ai đâu mà cất tiếng gọi mời
Tiếng Gioan vang vang khắp núi đồi
Trong mênh mông chỉ có đất và Trời

Đất bỏng cháy,thân người nghiêng bong đổ
Trời lồng lộng chỉ có mây và gió
Mây chẳng dừng và gió vẫn cứ trôi
Ông gọi ai? Giữa tịch liêu hoang vắng?

Hãy sám hối dọn đường cho Chúa đến
Ngẩng cao đầu hô vang mãi không ngơi
Dáng khắc khổ lẻ loi hình với bóng
Trần trụi mình hờ hững tấm áo lông

Bước liêu xiêu cát bỏng cháy mặc lòng
Cứ quay cuồng lời vọng của mình thôi!
Giữa đất trời hoang mạc bóng đơn côi
Để thực thi sứ mạng Ngôn Sứ mời

Hãy sxám hối dọn đường cho Chúa đến
Là tiếng lòng ông nói với mình thôi
Để âm vang ngược dòng sông Giodan
Được thấm sâu vào giữa lòng thế giới
Tiếng gọi đời Gioan là âm vang
Nối dài tiếng gọi cho chính minh thôi




Ôi lạy Chúa mỗi lần mùa vọng tới
Dẫn đưa con về một tiếng gọi mời
Mang âm vang tiếng gọi mời Ngôn sứ
Là gọi đời gọi chính mình đó thôi
Hãy sám hối dọn đường cho Chúa đi

Vâng lạy Chúa!
Âm vang lại khó vào cõi lòng con
Bị khỏa lấp giữa xô bồ phồn tạp
Giữa cuội đời

Vì thế Chúa ơi!
Con cần lắm những phút giây lắng đọng
Để tìm về cõi vắng của lòng con
Cất tiếng gọi là gọi mình trước đã
Và giữ được ơn gọi làm Ngôn Sứ
Được trao ban khi lãnh phép Rửa tội

Trong hoang địa,Gioan cứ cất cao lời
Để ông nghe vang vọng mãi một lời
Hãy sám hối sửa đường cho Chúa đi
Dù chẳng gặp ai,hay không ai gặp !
Ông vẫn luôn mãi mãi là Ngôn Sứ

Và lạy Chúa !
Con cứ nghĩ cần đối thoại với đời
Nhưng con cần độc thoai biết là bao!
Về tiếng gọi hãy dọn đường cho Chúa
Không có sẵn trong con lời độc thoại,
Thì con chẳng đối thoại được với ai
Về một tiếng gọi mời Ngôn Sứ !!!


Thứ 4 sau CN thứ I mùa vọng

Jos. Lương Chuyên

No comments:

Post a Comment