Monday, December 19, 2016

SƯƠNG HỒNG ÂN



“Ta là bánh hằng sống từ trời xuống.
Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời” (Ga 6, 51).

Giêsu ơi,
Cha ở đâu?
Cha đang nghe con thổn thức,
Phải không Cha!

Cha muốn con trỗi dậy mỗi ngày,
Từ hừng sáng cho đến trước đêm thâu!
Cha không muốn con buồn ủ rũ,
Cha không muốn con than thân trách phận,
Cha gọi mời con hãy hỉ hoan mà bước vào đồng Vọng.
Nơi ấy có gió mơn man, có Lời Cha nhắn nhủ,
Bước theo Cha, con đi sâu vào Sa mạc cuộc đời con.


Giữa sa mạc cuộc đời Sương Hồng Ân Cha chẳng lúc nào ngưng tuôn đổ.
Giữa mênh mông cát bụi nhạt nhòa mà sao Hoa Ân nở ngập tràn muôn lối.
Cha chẳng dắt con đi một mình, mà Cha dắt mọi anh em theo.
Cha trao con cho anh em, và Cha trao anh em cho con,
Để mỗi chúng con tập sống với nhau giữa đời và trao nhau từng đồng xu Cha tặng.


Thoảng như những hạt cát của Cha,
Chúng con luôn mang vẻ cô đơn trần trụi.
Những hạt cát vô nghĩa cứ quấn quýt với nhau trong đời,
Cười vui đấy trước bình minh rồi lại tái tê ngay trong đêm đen cuồng loạn.
Con phải làm sao Cha ơi, khi anh em con trượt dài trong men rượu!
Bao phụ nữ cứ muộn phiền kéo lê cuộc đời theo người chồng “gia trưởng”!
Để con trẻ lại lạc loài giữa chợ đời cô quạnh.


“Ôi Các Chị Em ơi,
Hãy dâng lên Cha mọi nghịch cảnh kéo dài,
Để đường Can-vê luôn là lối mòn trông đợi.
Xin cám ơn nước mắt một đời chị em đang tưới gội.
Đã dâng lên Cha,
Cho một đời Thánh Hiến.”


Vâng, Cha ơi, xin cho con được luôn biết trỗi dậy,
Đó phải là con, mỗi hừng đông mau mắn theo Cha ra đồng ruộng!
Đó phải là con, dậy sớm đến Nhà Thờ,
Kịp đón nhận Sương Hồng Ân nơi Thánh Thể Giê-Su Cha Tình Ái!
Đó phải là con, mang Sương Hồng Ân Cha đi xa muôn nẻo!
Tắm mát cho con, tắm mát mọi anh em!
Đó phải là con, nhìn ra mọi cái là Hồng Ân như sương Trời luôn tuôn đổ!
Để vững Tin vào Cha cùng anh em bước vào nơi hoang địa.


Mỗi giây phút cuộc đời là mỗi giây phút chỉnh chu,
Dọn cho tâm hồn bình an, dọn cho thân xác tươi xinh.
Còn mọi cái khó quá thì xin dâng về Cha tất cả!
Con sẽ cứ giãi bầy và tâm sự với Cha Yêu,
Để lòng được nhẹ gánh,
Hồn được thảnh thơi,
Đêm nay con an nghỉ,
Giữa Mùa Hồng Ân đổ xuống,
Tự Trời Cao.

Jos. Cao Thái
Mùa Vọng ‘2011

No comments:

Post a Comment