Sao bức
tranh chỉthấy một gam hồng !
Mà vẫn mây
– và vẫn lòng nhen nhúm
Lúc trả
nhau, hết những gì dành dụm
Chính là
khi, đời -gió-nổi chông chênh
Ngồi một
mình – thâm thấm nỗi lênh đênh
Con thuyền
nhỏ lao xao triền sóng cũ
Cả một đời
đi tìm nơi trú ngụ
Cánh buồm
ơi, bờ cát vẫn hanh vàng
Buồn dạt
dào – lê bước vẫn mênh mang
Dù mằn mặn
– long đong lòng biển lắng
Trời vẫn
xanh, và gió đời vẫn trắng
Thế mà
tranh chỉ thấy một gam hồng !
Hay là ta nhung
nhớ thuở ươm nồng
Nên thắm
cả một quãng đời phiêu lãng…
HÀ HUY DZIỆU
No comments:
Post a Comment